逆天的词语

逆天暴物   nì tiān bào wù 违反天意,残害万物。

逆天违众   nì tiān wéi zhòng 谓违背天理人情。

逆天无道   nì tiān wú dào 谓违背天理人情。

逆天行道   nì tiān xíng dào 谓违背天理人情。

顺天者存,逆天者亡   shùn tiān zhě cún,nì tiān zhě wáng 谓顺从天道的就生存,违背天道的则灭亡。

逆天行事   nì tiān xíng shì 违背天意做事。比喻违背客观形势或规律。

逆天犯顺   nì tiān fàn shùn 背逆天意正道。

违天逆理   wéi tiān nì lǐ 违:违背。天:天道,天理。指做事非常残忍,与天道伦理相违背。也作“违天害理”。

逆天大罪   nì tiān dà zuì 意思是极大的罪恶。